xmlns:fb='https://www.facebook.com/2008/fbml' Blog Truyện

Phổ Biến Nhất

Sunday, December 27, 2015

KemXoiTV: Phi Vụ Đêm Noel

Kem Xôi Tv: Phi Vụ Đêm Noel


Kem xôi: Tập 33 – Phi vụ đêm Noel
Thực hiện bởi: Kem Xôi TV

Đàn Ông Tốt Chết Đâu Hết Rồi ????




 Trước khi đi tìm đàn ông tốt, người ta cần phải biết “đàn ông tốt” nó ra làm sao để đi tìm cho chính xác. Mà đánh giá đàn ông, phải cần hỏi tới đàn bà. Với đàn bà, đàn ông tốt khi đáp ứng được các tiêu chuẩn của họ đề ra.



ANH SẼ YÊU EM BAO LÂU…?




Anh có yêu em mãi mãi không? Một ngày, hai ngày, một tháng, một năm, hay một cuộc đời?
Câu hỏi mà không có một câu trả lời nào có thể làm thỏa đáng người hỏi bằng chính thực tế chứng minh. Họ có thể nhận được câu trả lời yêu, rất yêu, yêu mãi mãi. Rồi lại say đắm bên nhau, cảm xúc mãnh liệt, những lời thề thốt như chỉ là một cách thể hiện tình cảm giản đơn, chẳng ai có thể nghĩ mai này họ sẽ ở bên người khác khi tình yêu đang đủ đầy với người họ yêu. Chắc chắn là vậy.

Thế nhưng sao có những đoạn tình vẫn tan. Bao đôi yêu nhau rồi cũng bỏ, bao lần hẹn thề rồi cũng quên, phải chăng những lời hứa ngày càng giả dối hay những câu nói chỉ là trót lưỡi đầu môi.

Vậy thì, mãi mãi là bao xa anh nhỉ. Họ nói sẽ yêu nhau mãi mãi, thế nhưng chưa hết một phần rất nhỏ kiếp người, họ đã rời xa nhau. Phải chăng, không còn liên quan gì đến nhau nữa, không còn gặp nhau nữa, chính là thước đo của mãi mãi. Là mãi mãi rời xa.

Em chưa từng nghĩ ngày nào đó em sẽ một mình bước trên con đường dài nếu thiếu anh.

Cuộc sống với em đã thôi tô đậm bằng những màu hồng vĩnh cửu, em chẳng còn tin vào những thứ gọi là tương lai xa mùkia. Tình yêu cũng giống như một hành trình. Con đường sẽ đi quan trọng hơn đích đến. Không biết sẽ mất bao nhiêu thời gian và gặp những chuyện gì trên đường. Nhưng chẳng phải cứ nắm tay nhau trên từng chặng thì mọi đích đến có là chi đâu hay sao.

Anh này! Anh đừng hứa sẽ yêu em mãi mãi. Chỉ cần mỗi sáng thức dậy anh thấy yêu em nhiều hơn ngày hôm qua. Chỉ cần đừng bao giờ thay đổi lời anh nói. Chỉ cần hành động chứng minh. Chỉ cần luôn nắm tay em như bây giờ, nắm thật chặt trên phố, đừng để lạc mất giữa dòng người vội chen. Em chỉ cần vậy thôi, nói yêu em mãi mãi chi bằng ngày mai hãy yêu em nhiều hơn ngày hôm nay. Được không anh?

Em cũng sẽ không yêu anh mãi mãi. Em sẽ yêu anh cho đến khi anh không còn yêu em nữa. Hiện tại em rất hạnh phúc, chỉ mong tương lai sẽ được đong đầy.

Em thực sự muốn, mãi mãi của chúng mình chính là mỗi tối nhắm mắt, mỗi sáng thức dậy: Ngay ở đây…Bên nhau!

ĐÃ QUAY LƯNG RỒI, THÌ ĐỪNG NHÌN LẠI…





Tình yêu, vốn dĩ là chuyện của cảm xúc. Chúng ta đến với nhau vì rung động, cũng có thể chia ly vì một trong hai đã không còn vấn vương đối phương nữa. Em không trách cứ anh thay đổi, càng không đổ lỗi cho tình yêu của chúng ta trước đây là giả dối. Em sẽ níu giữ anh bằng tất cả nỗ lực trong tình yêu của em, nhưng nếu anh vẫn muốn buông tay, thì em chẳng còn cách nào khác.
Chuyện cảm xúc thay đổi, không phải lỗi của riêng ai, chỉ là yêu thương đã phai mà không cách nào tô đậm. Nếu buông tay vì hết yêu thương, nếu quay lưng đi trước vì cảm xúc đã vơi đã cạn, vậy thì hãy quyết tâm để đừng bao giờ muốn trở về.

Em đã phải trải qua một quãng thời gian dài tập chịu đựng đau thương, học cách giữ chặt trái tim đầy vết nứt để không trơ lỳ chạy tới bám chặt lấy tay anh níu kéo, cũng cố gắng để nửa đêm không đột nhiên thức giấc thấy nước mắt thấm đẫm gối, hoang hoải ngày qua ngày chấp nhận rằng, em phải để anh bước ra khỏi cuộc sống của em, vĩnh viễn.
Vậy mà hà cớ gì anh đã đi rồi lại quay về? Chuyện tình tưởng như đã chôn vùi vĩnh viễn dưới gót giày anh giẫm lên ngày nào, cương quyết cắt bỏ hy vọng cuối cùng của em khi đó, giờ lại được anh mang trở lại để xin thứ tha. Anh nói xem, em có thể coi như chưa có đổ vỡ chia ly như anh nói, hay không?

Người ta từng nói, những gì đã từng nhẫn tâm cắt đứt, sẽ không còn cơ hội nối liền. Huống chi em đã đốt sạch hy vọng lẫn cảm xúc nơi anh, chứ chẳng còn nuôi dưỡng mảnh tình cũ với những kỷ niệm khi xưa một chút nào. Anh nghĩ, anh có thể quay về như chưa có chuyện gì xảy ra sao?
Thậm chí em vẫn còn nhớ mồn một cảm giác suy sụp hoàn toàn khi trông bóng anh lạnh lẽo bước đi, nỗi đau khắc sâu vào da thịt, vào trái tim khi ấy, so với những giọt nước mắt hối hận giả dối bây giờ của anh, khổ sở hơn gấp trăm nghìn lần.
Anh, dựa vào cái gì để xin em tha thứ? Dựa vào cái gì mà nghĩ em sẽ ngoan ngoãn nghe theo anh, cùng nhau bắt đầu lại?
Anh, giờ phút này đây trở nên nực cười biết nhường nào!
Em không phải là người thay thế để anh tìm về những lúc thất bại hay đổ vỡ, càng không phải là người dễ dãi đến nỗi có thể sau bao tổn thương anh gây cho, vẫn một lòng yêu thương anh không thay đổi.
Làm gì có ai mãi đứng đợi sau lưng anh? Làm gì có ai vẫn giữ vẹn nguyên được mối tình khi đã bị đối phương buông tay rồi nhẫn tâm vứt bỏ?
Đã quay lưng rồi, thì đừng hối hận. Ngày đó anh đi, giữa chúng ta đã chấm hết. Và cũng từ ngày đó trở đi, em bắt đầu cảm thấy may mắn, vì một người không xứng đáng, đã vĩnh viễn bước ra khỏi cuộc sống của em, như thế!

10 NĂM YÊU NHAU KHÔNG BẰNG 1 ĐÊM “ĂN NẰM” ĐÚNG LÚC

Ngày hôm nay, tôi khoác lên mình bộ váy xanh dương dịu dàng, trang điểm thật đẹp, bắt một chuyến taxi để đến dự đám cưới mà tôi đã từng mơ về nó rất nhiều, chỉ có điều trong mơ tôi là cô dâu còn ngoài đời, tôi chỉ là một vị khách.

Tôi bắt đầu yêu anh từ cách đây tròn 10 năm. Mối tình đầu thời học trò chẳng mấy ai nghĩ sẽ đậm sâu đến thế nhưng tôi và anh đã thực sự yêu thương nhau hết mình, cùng nhau trưởng thành và bước qua những gian khó đầu đời. Anh là người đàn ông ít nói, dáng vẻ lạnh lùng nhưng lại nồng nhiệt và chân thành hơn bất cứ ai tôi từng gặp. Ở bên anh tôi luôn cảm thấy an toàn và yên bình.

Chúng tôi đã nghĩ đến đám cưới, ai quen biết chúng tôi cũng đã sẵn sàng nhận thiệp mừng. Ấy vậy mà chuyện chẳng ai ngờ…


10 năm yêu nhau, chúng tôi chưa bao giờ đi qua giới hạn. Tôi không muốn chuyện đó xảy ra trước đám cưới. Nhiều lần anh bày tỏ muốn “vượt rào” nhưng tôi khăng khăng cự tuyệt. Tôi khóc và nói rằng “Nếu anh yêu em thì anh phải giữ gìn cho em chứ!”. Dù không thể hiện ra, tôi nghĩ anh đã thất vọng rất nhiều. Đó là lý do khi có người con gái khác tình nguyện dâng hiến cho anh, anh đã ngã vào lòng cô ta nhanh chóng. Họ vụng trộm với nhau bắt đầu từ một chuyến công tác dài ngày ở nước ngoài. Mối quan hệ cứ thế tiếp diễn trong thầm lặng vì cô gái đó cũng đã có bạn trai.
Từ ngày có cô ấy, anh không còn mặn mà với tôi nữa. Mặc cho tôi tìm mọi cách níu kéo anh thì anh vẫn xa tôi dần dần. Tôi thấy anh đau khổ khi cô gái đó còn dùng dằng chưa muốn chia tay người yêu để toàn tâm toàn ý đến với anh. Tôi thấy anh trong cơn say thì thầm gọi tên cô ấy. Tôi thấy anh ngay cả khi đi bên tôi mắt vẫn cứ lơ đễnh đến hình bóng khác. Tôi hiểu rằng tôi mất anh thật rồi.

Tôi đã khóc bao nhiêu đêm, tôi chẳng còn nhớ nữa. Chỉ biết là đến một ngày khi thấy mặt trời ló rạng qua khe cửa, cảm giác duy nhất tồn tại trong tôi là trống rỗng.

Tôi nghĩ: “Thôi được, nếu anh đã muốn cô ấy đến thế, để tôi tác thành cho 2 người.”. Tôi chủ động tìm đến anh bạn trai kia, chủ động tán tỉnh, mời gọi và “cái ngàn vàng” tôi luôn giữ gìn đó, tôi trao cho người tôi chẳng hề yêu thương. Cái kết cho chuyện tình 10 năm của chúng tôi là gì? Là cả hai đều “ăn nằm” với người khác.

Sau khi biết chuyện anh bạn trai lên giường với tôi, cô gái kia chia tay ngay lập tức. Anh hạnh phúc vì có được cô ấy mà chẳng biết tới câu chuyện phía sau. Tôi thì bắt đầu lao đến những chuyện tình một đêm. Nằm trong vòng tay một kẻ xa lạ mới quen, tôi chỉ biết rơi nước mắt.

Và hôm nay là ngày anh lấy cô gái ấy. Tôi không biết có nên chúc phúc cho 2 người họ hay không? Là anh sai vì quá yếu lòng hay là tôi sai vì quá khuôn mẫu? 10 năm yêu nhau không bằng một lần lên giường đúng lúc.

ANH ĐI GÁI NHƯ VẬY ĐỦ CHƯA? NẾU ĐỦ RỒI THÌ MÌNH CƯỚI NHAU ĐI

Ngày Lan gặp Phong là lúc cô vừa trải qua một mối tình sâu đậm với người yêu cũ. Người yêu của Lan qua nước ngoài du học và định cư bên đó nên họ đành phải chia tay nhau. Lan không có cảm giác với bất kỳ ai nữa cho đến 2 năm sau khi cô gặp Phong.

Phong là gã đàn ông phong lưu đa tình, anh không nhớ nổi mình đã cặp kè với bao nhiêu cô nữa. Nhiều người biết tính Phong như vậy nhưng vẫn tình nguyện “xin chết” vì anh. Phong có nụ cười khiến người đối diện mê mẩn, đôi mắt biết nói khiến ai cũng muốn chìm đắm trong đó.

Nhìn Lan lạnh lùng và xinh đẹp nên Phong nảy sinh ý định cưa cẩm. Phải mất đến 3 tháng Lan mới nói chuyện cởi mở với Phong. Khi đã thân quen rồi thì Phong đưa Lan đi chơi khắp phố phường. Lan dần lấy lại nụ cười, cô vui vẻ hơn, dễ gần hơn. Thú thực Phong thấy thích con người của Lan. Ở bên cô anh thấy ấm áp và bình yên vô cùng. Lan khác với những cô gái mà anh từng quen, cô giản dị, chân thành và không đòi hỏi.

Lan hạnh phúc với những gì Phong mang lại và rồi họ yêu nhau 1 cách rất tự nhiên. Lan yêu Phong chân thành và trong sáng. Cô không quan tâm đến những gì trong quá khứ của Phong vì cô nghĩ con người ai chẳng có quá khứ, miễn hiện tại anh tốt với cô là đủ.

Lần đầu tiên bên một cô gái, Phong nghĩ đến chuyện tương lai. Họ cùng mơ mộng về tổ ấm có hai vợ chồng và con cái. Lúc yêu thì trong mắt mọi người cái gì cũng là màu hồng. Nhưng rồi thói phong lưu của anh vẫn chứng nào tật nấy. Lan đi công tác vài tuần, ở nhà Phong đã đèo vài cô em xinh tươi đi chơi cùng.

Kể ra con trai cũng hay thật, dù đã có người yêu nhưng họ vẫn vô tư bên cạnh người khác mà chẳng hề áy náy gì. Một hôm Lan đang làm việc thì cô bạn của Phong có gọi:

– Hôm qua tao thấy lão Phong con bé chân dài nào đó đi bar đấy, mà đi bar xong rồi chúng đưa nhau đi đâu nữa thì ai mà chả biết.

Lan rụng rời chân tay. Về đến Hà Nội, Phong lại ân cần bên cô như ngày trước. Lan vu vơ hỏi:

– Mấy ngày qua anh có làm gì có lỗi với em không đấy?

– Em không tin tưởng anh hay sao mà nói vậy?

– Em chỉ hỏi vậy thôi, chứ anh làm gì em biết rõ mà.

Phong như chột dạ.

– Anh cứ đi gái thỏa thích đi, em không cản đâu.

Nói rồi Lan bỏ đi, còn Phong thì nỉ non xin lỗi, thề thốt này nọ. Lan như biến mất hoàn toàn khiến Phong như phát điên. Lúc này anh nhận ra Lan quan trọng với anh đến nhường nào.


Lan cũng nhớ Phong đến điên dại nhưng cô sợ lấy nhau về Phong sẽ lại ngựa quen đường cũ. Cô sợ sự phản bội, cô sợ, sợ lắm nên Lan đang cố lẩn tránh Phong. Đúng lúc này thì Lan phát hiện mình có thai. Lan không biết nên vui hay nên buồn nữa. Rồi Phong tìm ra cô, nhìn anh xơ xác đến tiều tụy. Anh ôm Lan khóc xin lỗi, anh luôn miệng nói: “Anh sai rồi”. Lan đẩy Phong ra nhìn sâu vào mắt anh rồi nói:

– Anh đi gái như vậy đủ chưa? Nếu đủ rồi thì mình cưới nhau đi.

Phong ngơ ngác nhìn Lan mất mấy giây rồi anh mới thốt nên lời:

– Em nói gì cơ, mình cưới nhau ư?

– Anh không muốn sao?

– Em đang nói thật đấy à?

– Đúng vậy.

Thấy thái độ của Phong, Lan nhếch mép cười chua chát. Chắc anh ta lại sợ và sẽ biến mất như con rùa rụt cổ mà thôi. Anh ta đang diễn kịch yêu cô thôi, tình yêu đó làm gì không đủ lớn để anh ta có thể… làm đám cưới với cô. Lan toan quay bước bỏ đi, thì Phong níu tay cô lại:

– Em đi đâu đấy, em đừng hòng trốn khỏi anh lần nữa. Em nói mình cưới nhau là em nói thật chứ. Em đồng ý làm vợ anh sao?

Câu nói của Phong khiến Lan ngạc nhiên, cô quay lại nhìn Phong rồi nói:

– Đúng vậy, mình cưới nhau đi. Em có thai rồi.

Phong ngạc nhiên, ngỡ ngàng rồi ôm và nhấc bổng Lan lên:

– Em nói anh được làm bố sao? Thật chứ, vậy mình cưới nhau đi. Anh sẽ thay đổi, anh hứa đấy. Cảm ơn em đã cho anh 1 cơ hội.


Lan khóc, giọt nước mắt hạnh phúc. Cuối cùng họ cũng làm đám cưới và ở bên nhau. Phong tu chí làm ăn, không còn tụ tập bạn bè. Anh kiếm tiền về nuôi vợ con. Phong chiều chuộng cậu con trai vô cùng. Người ta nói đúng khi đàn ông được làm bố, họ thực sự thay đổi… thay đổi theo 1 chiều hướng tốt hơn. Nhìn Phong tự hào khi có con, Lan mỉm cười hạnh phúc.

SAO EM NỠ VỘI LẤY CHỒNG…

Hoa yêu Quân khi cô đang là sinh viên năm thứ ba của trường đại học. Quân lớn hơn Hoa 8 tuổi, anh đang là nhân viên pháp chế của một ngân hàng. Hoa là một cô gái tỉnh lẻ với bố mẹ làm công chức bình thường còn Quân thì là trai Hà Nội “xịn”. Từ khi yêu anh, Hoa cũng xác định sẽ nỗ lực thật nhiều vì tương lai hai đứa. Quân cũng không phụ lòng cô, dù bận rộn nhưng anh rất cưng chiều và luôn dành thời gian cho người yêu. Tình yêu của hai người tưởng chừng sẽ mãi tốt đẹp như thế…

Yêu nhau hơn một năm thì Hoa ra trường. Vốn học giỏi, ngoại hình lại xinh xắn, Hoa dễ dàng tìm được một vị trí trong một công ty nước ngoài. Rồi Quân đưa Hoa về gặp gia đình, giới thiệu cô với mọi người trong nhà. Hai người đã hết sức mong đợi tình yêu của họ sẽ kết tinh bằng một đám cưới đẹp như mơ. Khi Hoa về ra mắt, mọi người trong nhà đều có vẻ quý mến cô, trừ mẹ của Quân. Cô biết mẹ Quân không hài lòng về mình qua cách cư xử của bà trong buổi gặp gỡ đó. Bà chê giỏ quà cô mang tới rẻ tiền, không xứng tầm với gia đình bà. Bà chê cô nấu ăn không vừa miệng, rồi giọng nói của cô đặc sệt “thôn quê”. Bà còn bóng gió chê Hoa là dạng con gái “đào mỏ”, “tinh mắt nhìn trúng cái mỏ kim loại quý” là con trai bà… Trước những lời nói như xát muối của “mẹ chồng tương lai”, Hoa buồn và tự ái nhưng trước mặt gia đình người yêu, cô không dám nói gì. Quân thì ra sức bênh người yêu, hết lời ca ngợi cô tài giỏi được làm ở công ty nước ngoài, ở nhà thì ngoan ngoãn với cha mẹ. Mẹ Quân nghe con nói vậy thì cũng không nói thêm gì nhưng Hoa biết, bà khó có thể chấp nhận cô.



Khi đưa người yêu về, Quân liên tục động viên cô “Mẹ anh không có ý gì đâu, em đừng để ý”, “người yêu anh là nhất” khiến cô đỡ buồn phần nào. Hoa yêu Quân đã hơn một năm nhưng không hề biết nhà anh khá giả nên bị mẹ Quân chê bai “đào mỏ”, cô cảm thấy bị tổn thương. “Mình sẽ cố gắng, nhất định mình sẽ làm mẹ anh ấy chấp nhận” – Hoa tự nhủ, cô tin tình yêu chân thành của mình sẽ chiến thắng mọi thứ.

Mọi chuyện không dễ dàng như Hoa tưởng, dù cô năng đến nhà thăm mẹ Quân hơn, thi thoảng cũng tặng quà cho bà nhưng mẹ Quân vẫn không ưa cô. Một ngày, khi Quân không ở nhà, bà đã nói thẳng với cô: “Bác nghĩ cháu còn trẻ, tương lai còn nhiều hứa hẹn, chắc chắn cháu sẽ gặp được người thích hợp với mình. Cháu nhìn cháu xem, mới có hai mấy tuổi đầu, biết cái gì mà chăm lo cho thằng Quân được. Chưa kể nhà cháu không có nhà Hà Nội, chắc cũng chẳng có của nải gì để dành, lại là con gái ngoại tỉnh. Cháu nghĩ mình với được Quân à? Bác ra kia vơ một cái cũng được cả đống đứa như cháu. Bác nói cháu biết, vì cháu mà thằng Quân nhà này từ bỏ mối thông gia với ông giám đốc ngân hàng nó, nếu nó lấy con gái ông ấy, có phải giờ đã lên trưởng phòng rồi không?….”.

Hoa lặng người khi nghe mẹ Quân nói, bà không những xúc phạm cô mà còn động chạm cả đến bố mẹ cô. Đến lúc này thì Hoa không nhịn được nữa, cô đâu phải loại con gái thấp kém như bác ấy nói. Hoa gạt nhẹ những giọt nước mắt vừa trào ra, lạnh lùng chào mẹ Quân rồi quay bước đi thẳng.

Hoa và Quân đã có một trận cãi vã lớn sau đó. Quân bảo Hoa hãy kiên nhẫn để anh thuyết phục mẹ còn Hoa thì bắt anh chọn cô hoặc mẹ anh. Giữa lúc Quân phân vân chưa biết làm sao cho hợp lý thì Hoa tuyên bố: “Nếu anh không chọn được, thì ngày này tháng sau em mời anh đi dự đám cưới của em. Anh nghĩ mình anh cao giá chắc, em cũng nhiều người theo đuổi lắm đấy…”. Quân tưởng người yêu nói đùa, anh không để tâm lắm. Hàng ngày, Quân vẫn tìm cách kéo hai người phụ nữ anh yêu lại gần nhau hơn. Đùng một cái, vừa tròn một tháng sau lời tuyên bố định mệnh ấy, Hoa nhờ bạn gửi thiệp cưới cho anh.

Quân không thể tin vào mắt mình, anh không ngờ người yêu mình có thể hành động xốc nổi đến thế. Anh chàng ghi tên trong thiệp cưới kia Quân không xa lạ gì, là một cậu làm cùng công ty với Hoa và theo đuổi Hoa đã lâu. Chắc hẳn Hoa đã quá giận anh nên mới làm ra chuyện thiếu suy nghĩ thế này. Anh gọi cho Hoa không được, đến Công ty Hoa bảo vệ không cho vào. Anh kiên quyết chờ ở dưới công ty đến khi gặp được Hoa. Nhưng lúc gặp, Hoa chỉ nhìn anh như người xa lạ và đuổi anh đi. Quân nói cạn lời nhưng Hoa vẫn không mảy may chú ý tới. Lúc này, anh “chồng sắp cưới” của Hoa xuất hiện. Hai người đánh nhau to trước cổng công ty và chỉ dừng lại khi bảo vệ toà nhà chạy ra can.

Chỉ còn một tuần nữa đám cưới diễn ra, ngày nào Quân cũng đứng trước cửa công ty đợi Hoa về để nói chuyện. Nhưng mọi nỗ lực của Quân đều vô ích, Hoa vẫn lên xe Hoa đúng như kế hoạch. Hôm đấy bạn bè của Quân phải xúm lại giữ anh vì sợ anh xông vào…cướp cô dâu. Nhìn Hoa lên xe về nhà chồng, Quân gục xuống khóc như một đứa trẻ. Hoa cũng không hơn gì anh “Giờ đã quá muộn rồi Quân à, em xin lỗi…” – Hoa khẽ nói qua làn nước mắt, nhìn anh qua gương chiếu hậu mà lòng cô đau quặn thắt.

Vì tổn thương, vì nông nổi mà hai người họ đã bỏ lỡ nhau. Biết trách số phận hay trách chính bản thân đã không cố bảo vệ hạnh phúc của mình? Chắc chỉ hai người họ mới có câu trả lời cho riêng mình.

Truyện Ngắn: Anh Yêu Em

Di động rung, có một tin nhắn: “Anh quyết định đi tỏ tình!” Hắn cùng cô vẫn là bạn tốt, nhưng cô yêu hắn, “Ồ…Vậy anh cố lên.” “Anh đứng ngoài cửa nhà cô ấy đã lâu, không dám gõ cửa.” “Đánh bạo gõ cửa đi! Nói anh yêu em!” “Em nói cô ấy có đồng ý không?” “Em không biết.” Cô buông di động, nước mắt rơi xuống không ngừng. Di động lại rung, là điện thoại. Cô nghe … “Em mở cửa đi, anh vẫn không dám gõ cửa.” Mất trí nhớ. Trong buổi gặp mặt, cha nói “Con gái tôi vừa xinh đẹp, lại biết nấu ăn.” Cô sờ sờ vết sẹo trên mặt, nghĩ rằng mình làm gì biết nấu ăn? Dần dần thường xuyên gặp mặt, Cô hỏi hắn, trước kia có người trong lòng không? “Có, cô ấy xinh đẹp, biết nấu ăn.” Cô bắt đầu học nấu ăn, mỗi lần hắn ăn, sẽ luôn nói, “Hương vị thực giống.” Về sau, cô rốt cục tức giận. “Anh yêu em hay yêu cô ấy!” Hắn cười, “Ngốc quá, sau khi em bị tai nạn mất trí nhớ, anh vẫn luôn luôn chờ em.” Con chó nhỏ nói với con mèo nhỏ: Ngươi đoán xem trong cái túi trước mặt ta có mấy khối đường? Con mèo nhỏ nói: Đoán đúng rồi ngươi sẽ cho ta ăn sao? Con chó nhỏ gật gật đầu: Uhm, đoán đúng rồi tất cả đều cho ngươi! Con mèo nhỏ nuốt nuốt nước miếng nói: Ta đoán năm khối! Sau đó, con chó nhỏ cười đặt đường vào tay con mèo nhỏ, nói: Ta còn thiếu ngươi ba khối. Cô thích ăn táo. Hắn mỗi ngày đều gọt hai quả táo, mỗi người một quả, cô thích cảm giác ấm áp lãng mạn này. Chỉ là cô phát hiện hắn luôn cắn một miếng ở cả hai quả táo trước, sau đó mới đưa cho cô một quả. Vì thế, cô buồn bực đã lâu. Rốt cục có một ngày. Thừa dịp lúc hắn ra ngoài nghe điện thoại, cô cầm quả táo của hắn cắn một miếng. Cảm giác không ngon ngọt bằng quả táo của mình. Nước mắt không tiếng động nháy mắt lướt qua khuôn mặt. (Những gì tốt nhất, người đó sẽ dành cho bạn.) Bởi vì một sự cố trước đây, em gái trừ bỏ chính mình, chỉ có thể nhớ được thêm ba người —— cha mẹ cùng ta. Ngày đó vào sinh nhật thứ 18 của nó, ta nói với nó: “Nếu em có người trong lòng, liền quên anh đi, đem người kia ghi tạc trong lòng.” “Em sẽ không thế đâu.” Em gái nở nụ cười. Vào một ngày, em gái cùng bạn trai của nó tới tìm ta, nó khóc nức nở nói với ta: “Anh ơi, em là ai?”

Người chồng ở bên giường người vợ sắp sinh
Người vợ hỏi người chồng: “Anh hy vọng là con trai hay con gái?”
Người chồng: “Nếu là con trai, hai người bọn anh sẽ bảo hộ em; nếu là con gái, anh sẽ bảo hộ hai mẹ con em.”
(Người ấy sẽ luôn bảo hộ bạn.)

“Tớ nhận được một bưu phẩm rất thú vị, muốn rủ bạn bè cùng làm. Cậu đồng ý giúp tớ một tay chứ?” “Được thôi.” “ Vậy thì……màu mà tớ thích nhất?” “ Màu đen.” “ Môn học sở trường của tớ là gì?” “Toán.” “ Con thú cưng của nhà tớ?” “Chó con tên Bát Bát.” “ Phong cách ăn mặc của tớ?” “ Trang phục phối hợp.” “ Trò chơi tớ hay chơi?” “Thiên hạ II.” “ Một việc mà tớ tuyệt đối không biết?” “ TỚ THÍCH CẬU.

Lúc 18 tuổi anh rất ngang ngược hống hách: “ Này, nhận lời yêu anh nhé!” Lúc 20, trẻ tuổi lại lông bông: “ Đã 2 năm rồi, em còn chưa suy nghĩ xong sao?” Khi 22 tuổi phong nhã hào hoa: “ Cứ yên tâm nghĩ cho kĩ, anh có thể chăm sóc cho em.” Khi 24 tuổi rất hăng hái: “ Anh tôn trọng quyết định của em, nhưng em hãy tin rằng anh sẽ luôn ủng hộ em.” Lúc 26 tuổi ánh mắt dịu dàng: “ 8 năm, kháng chiến cũng đã kết thúc rồi, em có đồng ý ở bên anh không?” Đến 28 tuổi chín chắn trưởng thành: “ Được, anh sẽ làm phù rể trong đám cưới của em.”

Anh cứ rảnh rỗi là lại gấp giấy thành hình trái tim, hễ gặp cô ấy là đưa. Thói quen này từ bao giờ rồi nhỉ? Bản thân anh cũng không nhớ rõ lắm. Đột nhiên, có một hôm, cô ấy gọi điện nói: “ hôm nay có người thu mua giấy vụn tới, em hỏi giá tiền, rồi đem bán những trái tim giấy anh tặng rồi….” ngập ngừng một lúc,”Vừa hay được 9 đồng, đợi lát nữa anh ăn mặc chỉnh tể, 2 đứa mình cùng đi đăng kí kết hôn nhé!”

Vào hôm tốt nghiệp, lớp trưởng đề nghị cả lớp ngồi thành vòng tròn, mỗi người viết ra một bí mật của mình ra tờ giấy nhỏ, chuyển cho người ngồi bên trái mình, như vậy mỗi người vừa chia sẻ bí mật của mình đồng thời cũng giữ bí mật của người khác. Tôi cố ý ngồi bên trái cậu ấy. Yêu thầm 4 năm mà tôi lại không dám bày tỏ, có thể biết được một bí mật của cậu ấy cũng tốt, tôi tự an ủi mình. Bên trong tờ giấy chỉ có 3 chữ: TỚ THÍCH CẬU.

Anh rủ cô cùng đi xem phim, cô vui vẻ nhận lời, anh lại nói với cô rằng: “ Ngày mai bạn gái của anh cũng sẽ đến.” Lòng cô thấy nhói đau nhưng vẫn mỉm cười nói “Vâng”. Ngày hôm sau, cô chỉ thấy một mình anh đ ến, bèn hỏi: “ Bạn gái anh đâu?” Anh nhẹ nhàng xoa đầu cô, cười nói: “Đang đứng ngay trước mặt anh đây!”

Một chàng trai nói với cô gái: “ Anh là BF của em.” Cô gái hỏi: “ BF là gì?” Chàng trai mới nói nghĩa là BestFriend ( bạn tốt nhất). Sau này họ kết hôn sinh con đến độ tuổi gần đất xa trời rồi, ông lão nói với bà lão: “Tôi là BF của bà.” Bà lão lại hỏi: “ BF là gì?” Ông lão mỉm cười đáp: “ BeForever! (mãi mãi như thế này!)

Friday, December 25, 2015

Truyện Sex Tự Truyện: Cô Bạn Hàng Xóm

Mấy bữa nay đã định kể cái chuyện này ra rồi, mà bận quá, 2 đêm trực mà lắm việc ko chịu được. Bữa nay coi như nghỉ nguyên ngày xả hơi và cũng "ấy ấy" chút nên mình lên đây chia sẻ với các bạn cho vui lây.

Thứ nhất là mình mới lên lương (là lên chức luôn ấy), thứ 2 là có em hàng xóm ngon lành.

Chả là các bạn cũng biết, mình có 2 đứa em họ lên ở nhờ thi DH, thi xong chúng nó về Hà Nội hết rồi, ấy cơ mà cái nhà kế bên nhà mình (mình ở chung cư nhé) có 1 em cũng thuê nguyên căn thi DH rồi ở luôn. Em nó dân Nha Trang nhé, đi thi mà biết đậu luôn thì các bác cứ gọi là hiểu đi.

Thực ra mình thấy em nó chả có vẻ gì học giỏi cho lắm, chẳng qua là nhà giàu nên bố mẹ em nó lo sẵn cho học RMIT Việt Nam ở bên Q7 rồi.

Đáng ra chả có gì, cũng chả biết tới có hàng xóm là 1 em xinh tươi như thế nếu như bố mẹ em nó lắp luôn internet cho em nó.

Mấy bữa trước, chính xác là thứ 5 tuần trước thì mình được nghỉ làm ở nhà 1 ngày, do trực đêm 2 buổi liên tiếp rồi nên nghỉ bù hẳn 2 ngày. Ở nhà thì chả biết làm gì nên phi ra siêu thị mua đồ, đến lúc về lên thang máy mới thấy 1 em chân dài mặc quần sooc ngắn cũn cỡn cũng lao vào thang máy đi cùng. Thế là mới bắt chuyện làm quen, hỏi ra thì biết là chuyển vào trước bữa thi bên RMIT được 4 ngày. Thuê hẳn luôn căn kế bên nhà mình luôn rồi. Hợp đồng sẵn cho từ giờ tới lúc em nó ra trường.



Thấy con bé dáng dấp ngon lành, dễ thương, mỗi cái da hơi nâu nâu tí, ko trắng như mấy con em mình với đám gái gú trước đây mình quen. Ấy cơ mà đúng là nhìn năng động khỏe khoắn hơn con em họ mình nhiều.

Đi lên tới nhà rồi nó mới hỏi nhà mình có internet ko? Mình thì từ hôm con em họ thi xong tới giờ chưa biết mùi gái là gì nữa đâm ra cũng nổi máu lắm chứ. Thế là cũng tìm cách dò xem em này thế nào nữa.

Thế là kêu nhà có net, rủ em nó qua mà xài thì em nó kêu thôi, để nó kêu bố mẹ nó gọi người lắp luôn. Hóa ra là obz nhà nó vẫn còn ở đây.

Thế là cũng thôi đấy, nghĩ bụng là khỏi có dò với xét gì nữa rồi, bố mẹ nó ngay cạnh làm ăn gì chứ.

Cơ mà thứ 7 bố mẹ nó về Nha Trang, còn nó ở đây kêu là đi học tiếng Anh ở RMIT luôn, cho tới lúc nhập học hòa nhịp được đám trong trường, vì cái trường đó toàn giáo viên nước ngoài, dạy bằng tiếng Anh ko à.

Bữa chiều thứ 7 mình đi làm về, con bé qua nhà hỏi mình làm sao net nhà nó tự dưng k vào được, đã thế facebook cũng ko chịu ăn. Thế là thôi, lúc ấy mới qua tới nhà em nó. Mở lên coi thì hóa ra cái dãy IP với DNS của em nó trống ko. Xài cùng mạng VNPT nên mình biết cách sửa lại, thế là thêm dãy IP vô cho em nó, đổi DNS lại xong vào net ngon lành ngay. Hỏi nó lúc đầu sao vào net dc mà cuối cùng thành thế này. Nó bảo học trên mạng cách vào facebook bằng đổi DNS qua của google, thế nào mà cuối cùng hết online được luôn nên mới cầu cứu qua mình. Căn bản con bé đến ở đây 1 mình, cũng chỉ nói chuyện với mình là hàng xóm đầu tiên.

Thế là ngồi 2 anh em trò chuyện tí rồi thôi, mình cũng đứng lên đi về đi ăn tối, thế là con bé bảo để đó nó đãi bữa tối, coi như cảm ơn. Vậy là 2 anh em dắt nhau xuống dưới kiếm quán phở ngồi ăn, vừa ăn vừa hỏi thăm tình hình thì biết là em nó có người yêu ở quê, học DH ở quên luôn, hơn con bé 2 tuổi.

Nghe tới đây nói thật đúng là thất vọng, vì sao ư? Vì nhìn cái mặt con bé lúc nhắc tới thằng người yêu đúng kiểu hạnh phúc lắm ấy. Cơ mà kệ mẹ nó, đã máu gái thì mình cũng cố tìm cách xem sao.

Ăn xong 2 anh em lên nhà, ai về nhà nó đóng cửa làm việc riêng, chả biết em nó làm gì chứ mình về tắm là cũng dùng tay an ủi thằng em trong khi đầu vẫn đầy hình ảnh cái đôi chân trần dài miên man của em nó. Con gái giờ đúng là cao thật đấy.

Chủ nhật, mất điện từ 8h sáng, mà thông báo là 1h chiều mới có điện lại, thế là ra khỏi nhà định kiếm quán cafe wifi nào đó ngồi onl cho vui, ai mà ngờ em nó ra khỏi nhà cùng lúc, vậy là rủ con bé đi cafe cùng luôn. Chở nó qua bên Bình Thạnh ngồi quán mà mình hay đi với con bồ cũ ngồi. 2 anh em ngồi trên tầng 4, chả có ma nào đi cafe giờ này mới vui. (Truyện Sex từ: Thehe9x.wap.sh)Thế là coi như độc chiếm nguyên cái tầng rồi. Ngồi online một hồi thì có điện thoại, ông sếp gọi báo có quyết định cho mình lên cái chức phó phòng rồi, dm lúc đấy mừng như điên luôn, cố gắng làm việc hơn 2 năm nay cuối cùng đc lên cái chức phá phòng

Con bé thấy mình cười suốt khi nghe dt mới hỏi, biết mình vừa lên chức thế là cũng chúc mừng rôm rả, kêu khao mình chầu cà phê này luôn, bù lại mình dắt nó đi coi phim Kỷ Băng Hà mới, đang máu, thế là ok luôn. Làm hơi hết ly cà phê, dù hơi đăng đắng nhưng trong lòng thì ngọt vãi ra các bạn ạ.

Dắt con bé chạy tuốt qua Hùng Vương Plaza coi phim 3D luôn.

2 anh em vào rạp xem phim, nói đùa đâu, mình đi xem phim thì chỉ thích ngồi hàng cuối, phim gì thì phim cứ hàng cuối mà chiến, căn bản dễ hoạt động mà ít người thấy.

Mà đúng ngày CN đi coi phim nó có khác, đông thôi rồi luôn, 2 anh em lên mua vé mà cũng vất vả, cuối cùng kiếm đc 2 vé ghế đôi, mấy cái hàng giữa là hết đầu tiên luôn.

Vô rạp rồi thì ôi thôi, con nít đông quá trời, 2 anh em mua bắp với nước mò vô hàng ghế cuối, lại ngồi tít trong cùng, thế là ngồi đó tám nhảm vài ba câu rồi phim chiếu, mình thì cho em nó ngồi trong góc, mình ngồi ngoài nên coi phim là phụ, coi các cặp vào rạp đóng phim là chính.

Buồn cười, có 1 ông cũng tầm tuổi ba mình là ít, có khi hơn nữa quá (tóc bạc quá nửa mẹ rồi, lúc về đèn bật lên mình mới nhìn rõ) đi với 1 em trẻ trung xinh lắm. Chắc là rau ông này đang chăn đây. 2 người anh anh em em ngọt lắm, rồi một hồi phim trên màn hình chiếu đéo hay bằng phim ở dưới rạp người ta diễn nữa.

Cha nội kia hồi đầu thì ôm gái vào lòng, chỉ ôm thôi. Thế mà quay đi quay lại cầm cốc nước lên uống xong đã thấy đang hôn nhau rồi, mà bàn tay ông này mò đúng giỏi, luồn ngay vào trong váy rau của ông ấy mà ... làm gì thì mình ko thấy,(Truyện Sex từ: Thehe9x.wap.sh) có điều chắc bà con đều đoán ra được nhỉ. Con rau nó lúc đầu còn ngồi im hôn hít, mà 1 lúc sau hình như phê quá hay sao ấy, vừa dừng hôn là thấy em nó hít hà thở dốc nghe rõ luôn. 2 ghế ngồi sát nhau đâm ra dù tối, âm thanh loa trong rạp to nhưng mình vẫn có thể tia được.

Tự dưng đang coi cặp kia diễn phê thì mình cảm thấy em xích lại gần mình một tí.

_Sao thế? Lạnh à?

Mình cảm thấy em nó đang run nhè nhẹ.

_Hơi hơi thôi anh.

Nhìn em co 2 chân lên ghế, ôm lấy đầu gối ngồi coi phim, mình dám cá 100% là đang lạnh lắm rồi, chơi quả áo phông ngắn tay với cái quần sooc ngắn cũn cỡn thế thì sao ko lạnh cho được.

Thế là mình nhẹ nhẹ khoác lấy vai em nó, kéo em nó dính luôn sát vô người mình. Ôi, sao mà người em nó thơm thế chứ lị. Ôm em nó thế thôi nhưng người mình cũng nóng hết cả lên.

_Ấm chưa?

Chả thấy em nó trả lời, vẫn cứ mải mê coi phim và cầm túi bắp ăn, mình cũng kệ, ôm lấy em nó trong khi mắt rời qua coi cặp kia diễn tiếp. Ông kia thấy mình cũng như ổng nên càng làm bạo, tay bắt đầu cởi mẹ 1 cúc áo trên áo con rau của ổng ra rồi thọc tay vô trong tìm tòi mò mẫm, và hình như mò được rồi nên quá trình nặn bánh bao của ổng bắt đầu. Công nhận nhìn mà sôi máu ghê, 2 người cùng ôm gái, nhưng 1 bên thì thoải mái còn 1 bên thì bí bách chết mẹ.

Quay qua em nó, thấy em nó vẫn vừa ăn vừa coi, mình bảo nhỏ

_Ăn nhiều thế, k để phần anh à?

Em nó quay qua nhìn mình cười 1 cái bảo

_Đây, của anh đây.

_Đâu?

_Nè, em đang cầm đó.

_Nhưng vậy sao anh ăn?

_Thì cầm đi.

_Thôi, anh bận sưởi ấm cho em rồi, hay em đút cho anh đi.

_Gớm, ai cần chứ.

_Thật ko? Anh buông ra là lạnh à nha.

_Hứ, khỏi cần anh ôm.

Nói thế nhưng em nó vẫn cầm 1 nhúm bắp lên đút cho mình. Ăn 1 miếng, mình bèn thò tay xuống cầm 1 miếng lên đút lại cho em nó. Thế là chả quan tâm tới phim bên cạnh nữa, mình tập trung vào em nó và cái túi bắp.

Tự dưng mình nảy ra 1 ý, thế là nhón 1 miếng to to lên dùng môi giữ chặt lấy 1 đầu, sau đó lấy tay che mắt em nó bảo

_há miệng anh đút cho nào.

_Bỏ tay ra đi, để em coi phim coi.

_A cái đi rồi anh bỏ tay ra.

Thế là em nó khẽ há miệng ra, mình nhẹ nhàng cúi xuống mớm miếng bắp vô cho em nó. Khoảng khắc đó môi 2 đứa khẽ chạm vào nhau nhưng rồi mình lập tức ngẩng đầu dậy ngay rồi mới bỏ tay khỏi mắt em nó.

_Gớm, hôn lén em nhá.

_Có đâu.

_Còn xạo, em thấy rõ ràng.

_Hơ, anh che mắt rồi sao mà thấy.

_Đó, vậy chứng tỏ là che mắt em để hôn lén nhá.

_Hê...

Mình đứng hình luôn, ko biết phải phản ứng thế nào, căn bản có lẽ là do phản ứng của em nó khiến mình mừng quá chả biết suy nghĩ nữa. Thế là lại ôm lấy em nó vào lòng, nhưng lần này ôm chặt hơn, và tay ko để trên vai nữa mà đặt lên ngang eo em nó...

Rồi cứ giữ nguyên hiện trường như vậy cho tới khi hết phim, 2 anh em rủ nhau đi ăn KFC sau đó về nhà thì đã có điện lại, thế là mình rủ em nó qua nhà mình chơi, kêu có vài cái đĩa phim mà 2 đứa em nó mua về đó, em có buồn cầm về xem, thế là con bé qua nhà mình, 2 anh em lục đống đĩa phim mà con em họ mình mua về coi ra, 1 đống chủ yếu là mấy cái phim Hàn Quốc thôi, cuối cùng em nó cũng kiếm ra được 1 bộ phim Hàn em nó chưa xem, thế là mình bảo mở luôn ở tivi nhà mình mà coi, xem màn hình rộng cho đã, vậy là 2 anh em nối dây máy tính vào tivi rồi mở lên coi. Nói thật cái loại phim tình cảm nhảm nhảm kiểu Hàn mình k có mê, nhưng ko hiểu sao đám con gái mê thế chứ lị.

Rồi 2 anh em ngồi uống nước ngọt, ăn thịt bò khô. Mà nước ngọt có mỗi 1 lon, chia ra 2 ly coi như hết luôn rồi. Nhưng ăn bánh 1 hồi lại khát, thế là mình lôi luôn mấy lon ken trong tủ lạnh ra làm việc cùng đống thịt bò khô. Em nó ngồi ăn thịt bò khô 1 chút, hết nước uống cũng thấy khát, thế là quay qua quay lại kiếm xem có gì uống ko nhưng nhà mình ngoài bia ra thì chả còn nước gì mà uống. Muốn thì phải đun, đợi nó tha hồ lâu.

Vậy là dưới sự dụ dỗ của mình, em nó cũng cầm ly bia lên uống, chỉ chút thôi rồi chê đắng. Nhìn kỹ, mặt em nó hơi ửng hồng lên, nhìn dễ thương thế chứ lị. Tóc ngắn, đeo kính cận (chắc do coi phim nhiều), má hồng hồng, ngồi trên ghế cái áo dài che hết cả cái quần sooc ngắn trông em nó như chỉ mặc mỗi cái áo ko ấy.

Sẵn men bia, mình có thêm sắc đảm nên bật điều hòa xuống còn 18 độ, đã thế còn để quạt gió mạnh nhất nữa, rồi sau đó ngồi lại gần em nó. Lúc đầu chỉ lại gần thôi, rồi cứ lặp lại như trong rạp chiếu phim ấy, chỉ là thay thịt bò khô cho bắp thôi. Ăn thêm vài miếng em nó khát tiếp, vậy là lại uống thêm ngụm bia nữa. Em này nhóm máu O hay sao ấy, uống có tí bia mà mặt hồng hồng hết cả lên, nhìn đã lắm.

Rồi mình kéo em nó lại dựa luôn lưng lên ngực mình. Do trong phòng bật điều hòa nên cửa đâu có cái nào mở, đã thế sợ nắng trưa nên đóng cả lớp ngoài chứ k chỉ lớp kính. Thế là trong phòng cũng hơi hơi tối, thích hợp hoạt động hơn.

Kéo em nó dựa vào người, nhưng đúng là chưa thấy em nó phản ứng gì hơn, toàn tuân theo nên mình càng bạo, 1 tay ôm lấy eo em nó, kéo hẳn vào trong lòng mình ngồi, 1 tay còn lại khẽ cầm lấy lon bia uống thêm 1 hớp cho tăng thêm sắc tâm.

1 hơi hết chỗ bia còn lại trong lon, mình đặt lon bia xuống rồi vòng tay còn lại ôm ngang ngực em nó, kéo dính lưng em nó vào người mình. Lúc này em nó hoàn toàn ở yên trong lòng mình.

Mặc dù lúc mình ôm ngang ngực ẻm, tay em nó có đặt lên che ngực lại nhưng mình vẫn cảm thấy được độ to của ngực em nó.

Ko bự lắm, nhưng hàng này đảm bảo đã. Nghĩ vậy nên càng máu hơn, tay phía dưới mình khe khẽ xoa xoa bụng em nó, vuốt ve 1 hồi chuyển dần qua xoa xoa đùi em nó vừa xoa vừa bảo

_Lạnh ko? anh xoa cho này.

_Ừm....

em nó chứ ừm 1 cái khiến mình càng mừng, tay dưới vẫn xoa xoa 2 cái đùi mát lạnh trong khi tay trên thì bắt đầu vuốt ve 2 tay đang ôm ngực của em nó. Xoa xoa 1 hồi, mình khe khẽ cúi xuống hôn nhẹ 1 cái lên má em nó...thấy ko có phản ứng gì cả, thế là lại hôn vài cái nữa, rồi dần dần hôn dần xuống cổ.

Lúc này mình thấy em nó nổi hết da gà lên rồi, nhưng chưa xong với anh đâu. Mình hôn tiếp dọc lên đến tai em nó, lúc này thì toàn thân em nó run lên, 2 tay khẽ lỏng ra, thế là mình thừa cơ hội chen vào ngay, nhưng chỉ là nhẹ nhàng đặt bàn tay lên 1 bên vú thôi, chứ k manh động gì cả. Vừa làm vậy, mình lại vừa tiếp tục xoa xoa đùi và bụng em nó, rồi hôn dần hôn dần lên má em nó, cho tới khi môi 2 đứa kề nhau, và mình quyết định tấn công, hôn em nó 1 cái thật đẹp.

Khẽ dùng môi ngậm lấy môi dưới em nó, mình dùng lưỡi đá qua đá lại rồi tách hàm răng em nó ra, và nụ hôn thực sự đã bắt đầu. Lúc đầu, em nó có vẻ còn chưa hòa nhập nhưng rồi sau đó thì cũng bắt đầu hôn lại...và cũng lúc đó, tay mình ở trên ngực em nó khe khẽ vuốt ve xoa xoa qua lại. Nhưng chỉ xoa thôi, vẫn chưa manh động hơn.

Rồi sau nụ hôn đó, mình chỉ khẽ dừng lại rồi tiếp tục hôn lên má em, lên cổ em, cùng với đó 2 bàn tay ko ngừng xoa lên ngực em, lưng em... Cho tới khi 2 tay em dần buông ra, k còn cố đặt trên ngực em và mình nữa, lúc đó mình thấy có vẻ ổn rồi nên từ từ đẩy em nằm xuống salon, còn mình nằm đè lên em và tiếp tục hôn. 2 đứa lại làm 1 nụ hôn nữa thật dài, thật sâu, trong khi tay của mình bắt đầu hoạt động mạnh hơn, 1 tay ôm lấy đầu em vuốt vuốt mái tóc ngắn và tháo cặp kính của em ra, 1 tay nhẹ nhẹ luồn vào trong áo em, đặt lên 1 bên ngực.

Em nó mặc 1 cái áo lót trơn, rất chi là mềm và mịn, nhưng cái áo đó k thể so sánh với làn da của em. Khi tay mình chạm lên phần da thịt của vú em, em khe khẽ giật mình, nhưng mình quyết dùng tốc độ để em k kịp phản kháng, tay mình lập tức đẩy cái áo lót lên, cả bàn tay ôm trọn lấy 1 bên ngực em khe khẽ nắn nắn xoa xoa. Trong khi đó nụ hôn vẫn chưa kết thúc.

Mình bắt đầu dùng 2 ngón trỏ và ngón cái khẽ túm lấy cái đầu ti nho nhỏ mới cứng lên của em mà vê vê nhẹ. Và rồi, dần dần, phía trên của em hoàn toàn bị mình cởi bỏ áo giáp phòng vệ, cái áo ngực đã được quăng xuống sàn, áo em kéo lên quá ngực để lộ ra 2 cái bánh bao vừa vừa xinh xắn. MÌnh cúi xuống khẽ hôn lên cặp bánh đó rồi dùng miệng ngậm lấy 1 cái đầu ti, vừa ngậm vừa dùng lưỡi liếm xung quanh nó, đá đá nó trong miệng khiến em nó khẽ run nẩy người lên. (Truyện Sex từ: Thehe9x.wap.sh)2 bàn tay mình đương nhiên k chịu thua kém, 1 tay vồ lấy 1 bên ngực còn lại xoa xoa nắn nắn nhẹ nhàng trong khi 1 tay còn lại lần lần xuống dưới, cho tới khi mình kéo phéc mơ tuya quần em xuống thì em bỗng giữ chặt tay mình lại.


_Đừng anh, k được đâu.

Lúc này, mình cũng ko dám cố quá, nếu nhỡ đâu em nó nhất quyết k thì phí công, thế nên mình cũng chưa vội khám phá cái khe thần bí đó vội, mà mình vòng lên trên, ôm lấy vú em mà sờ mà nắn.

Sau 1 hồi, cuối cùng em có vẻ...khó ở, thế là em đẩy mình ra rồi vội vơ lấy cái áo lót mặc lại sau đó mở cửa chạy về nhà bỏ lại mình bơ vơ trên ghế salon cùng với thằng em vẫn còn cứng ngắc.

Thế là coi như chưa kịp nhờ sự trợ giúp từ em nó thì em nó đã chạy mất tiêu rồi.

Sau hôm đó, đến thứ 2 tôi đi làm về, lúc về gặp em đang đợi thang máy nên 2 anh em cùng lên, trong thang máy, nhìn em tôi lại thèm, nên quay qua hôn nhẹ 1 cái lên môi em. Em nhìn tôi, hơi bất ngờ. Nhưng tôi cười bảo.

_Hôn có 1 cái, làm gì nhìn anh dữ vậy.

_Xí, ai cho hôn người ta mà đã hôn rồi.

_Vậy h anh xin phép, cho anh hôn lại nhé.

_Còn lâu.

_Đấy, em thấy chưa? K xin phép còn hôn đc 1 cái, chứ mà xin phép xem.

_Hứ, chỉ giỏi ngụy biện.

_Bữa nay đi đâu mà h này mới lên nhà vậy em?

_Nè, anh coi.

Nói rồi em giơ đám đồ mới mua ở siêu thị gần nhà lên.

Hóa ra là chuẩn bị nấu cơm, thế là tôi nhất quyết đòi qua ăn ké. Cuối cùng 2 anh em cùng nấu ăn sau đó dọn dẹp sạch sẽ. Dọn xong, tự dưng chả còn việc gì nên anh nhìn em, em nhìn anh. Bỗng dưng máu nổi lên, tôi lại gần em, ôm lấy em và hôn...và lịch sử lặp lại nhưng lần này tôi rút kinh nghiệm, chưa vội vàng đi xuống dưới.

Và rồi đang ngon lành bỗng điện thoại em kêu...hóa ra người yêu em gọi hỏi ăn cơm chưa...Thế là 2 anh em rơi vào 1 khoảng không hơi bị lặng.

Rồi em bảo, em và tôi nên dừng lại, chuyện này là k được, em k nên cùng tôi thân mật...nhưng rồi, tôi đáp lại em bằng 1 nụ hôn thật dài và bảo

_Anh nghĩ mình làm vậy ko có gì sai cả. Tình cảm em vẫn hướng về người yêu em, nhưng ở đây k có nó, nên hãy coi anh là người yêu em, có được ko?

_Không, anh và anh ấy hoàn toàn khác, ko được đâu.

Nhưng mình nào nghe, mình ôm chặt lấy em và hôn...rồi ko để em rời ra, mình ôm chặt lấy em và kéo em theo vào phòng em, rồi vừa hôn vừa đè em ra đệm.

Em đẩy mình ra nhưng không được, mình vẫn cứ tiếp tục hôn, 2 tay lần mò và tháo được cái áo lót em ra, rồi xoa rồi vuốt, cuối cùng em đã xuôi, cái áo em cũng bị mình cởi ra, áo mình cũng đi theo luôn, 2 cái thân trần dính vào lấy nhau quả thật đầy cảm giác sắc dục. Thằng em mình dựng đứng lên đâm vào đùi em nó.

Cảm thấy khó chịu, mình tháo hẳn thắt lưng, tụt quần dài xuống rồi đá văng qua 1 bên, trong khi em mặc quần giải rút, nên dễ dàng hơn, mình tháo nút thắt ra sau đó luồn hẳn tay vào trong...thì ôi thôi, em ướt hết rồi.

Thấy tay mình đụng vào cái nơi nhạy cảm đó, dù còn cách lớp quần lót nhưng em cũng cố lấy tay mình ra, nhưng nào có dễ, mình thò luôn vào trong ve vuốt. Cái mu cao cao nhưng chỉ có 1 nhúm lông mu ở trên, còn 2 bên em nó đã cạo đi gần hết. Sờ mà sướng hết cả tay. Càng sờ con cu mình càng cứng. Cuối cùng chịu k được nữa, mình kéo hẳn quần em nó xuống rồi dùng chân đạp ra 1 bên, sau đó 1 tay vẫn móc hàng em, 1 tay mình tự tháo nốt cái quần sịp xuống. Cho tới khi 2 thân thể trần truồng quấn lấy nhau, em vẫn cứ ôm chặt lấy mình, cố k để mình làm chuyện đó thì phải, nhưng nào có được, mình đặt em nằm dưới rồi dùng tay kê đầu con cu lên cái khe sung sướng ấy mà nhấp nhấp, rồi rê lên rê xuống. HÌnh như em phê lắm, cho nên dần dần em lỏng tay ra, cuối cùng thì mình cảm thấy nước đã nhiều lắm rồi, trơn lắm rồi. Thế là 1 cú chọc thật mạnh. Nhưng vào k sâu, lỗ của em bé quá. Cùng với cú thọc đó là tiếng em la lên á 1 cái. Em cố đẩy mình ra, nhưng mình vẫn dùng sức đẩy 1 cái nữa, toàn bộ con cu mình nằm im trong cái khe ẩm ướt đó.

K lẽ mình phá của em sao? Nhưng khi khẽ rút ra, k hề có máu. Mặc kệ, đang phê mà, nên mình tiếp tục đẩy vào rồi rút ra, cứ 1 động tác đó làm lặp đi lặp lại hơn 10 phút thì mình out, bắn đầy luôn bên trong ẻm.

Sau đó, khẽ ôm lấy em, mình vừa ve vuốt em vừa hỏi nhỏ. Em nói đây là lần thứ 2 em quan hệ. Lần đầu tiên là với thằng người yêu kia. Cũng chỉ 1 lần duy nhất trước khi em vào SG đi học, em và nó đã quan hệ.

2 anh em sau đó trêu đùa nhau rồi mình bảo

_Thế thì giờ sợ gì nó biết nữa chứ. Dù sao đâu phải anh cướp đi lần đầu của em đâu.

_Xí... làm người ta đau ơi là đau.

_Nhưng mà ko sướng chắc.

_Làm gì có, em chỉ thấy đau thôi.

_Thế à, lúc đầu thì đứa nào mặt đần hết cả ra vì phê?

_Ấy là lúc đầu còn thích thích chứ, lúc sau anh cho vào em đau.

_Thôi, dần dần quen rồi thì lúc nào cũng thấy thích chứ chả cứ cho vào hay chưa đâu.(Truyện Sex từ: Thehe9x.wap.sh) Lúc ấy cho vào còn phê hơn ấy chứ.

_Xạo quá đi, em chỉ thấy đau thôi.

_Thế thằng người yêu em làm có ngon như anh k?

_Đừng nhắc tới anh ấy được k, em thấy có lỗi quá.

_Ừ thì anh k nhắc nữa....


...

Rồi bữa hôm nay, mình cả em đi ăn tối, rồi cũng chỉ abc nhau qua loa thôi, em k chịu làm vì bảo còn đau này nọ nên cũng chỉ xoa vuốt sơ qua rồi em về nhà em, mình lên đây kể lại cho các bạn nghe.



Truyện Ngắn: Mối Tình Đầu

Thế là chúng tôi chia tay nhau, chỉ tiếc rằng chúng tôi mới chỉ nắm tay nhau chạy nhảy trên cánh đồng xanh thẳm lúa, còn chưa kịp hôn nhau lấy một lần.

***
Người ta bảo bạn ấy có duyên lắm, tuy học hành thì đứng nhất từ dưới lên của lớp nhưng bản tính rất tốt bụng, luôn tay giúp đỡ người khác, bởi vậy tôi mến cậu từ ngay cái nhìn đầu tiên. Cậu ấy chẳng cao, khuôn mặt cũng chẳng điển trai, thậm chí còn thấp hơn tôi đến tận mang tai, nhưng không hiểu sao tôi lại mến cậu. Thủa ấy, cảm xúc đến thật hồn nhiên, thật ngây ngô thú vị, tình cảm đến thật giản đơn chứ không so đo tính toán như bây giờ.

Kỳ hai năm mười một, cậu bảo rằng cậu thích tôi, tôi còn nhớ lắm cái cảm giác ngày hôm ấy, tim tôi đập rộn ràng như muốn bay ra khỏi tà áo dài đang phấp phơ bên hàng xuyến chi mọc dại ven đường. Gió ngang qua buông lời chọc ghẹo khiến má tôi ửng hồng, tôi đứng đó, hai mắt mở tròn xoe, đôi tay mân mê tà áo không nói nên lời, chỉ ước chi gió có thể mang tôi bay theo với.

Thế rồi chúng tôi cũng trở thành mối tình đầu của nhau, nhưng lúc ấy tôi còn mơ hồ lắm với khái niệm mối tình đầu là gì, tôi chỉ biết tôi mến cậu, quý cậu hơn rất nhiều so với các bạn đồng trang lứa khác, có thứ cảm xúc lạ lẫm thích thú len lỏi trong tâm trí tôi, kể từ ngày đó, tôi thấy sao mình yêu đời đến thế, ông mặt trời hôm nay nom hiền hậu biết bao, lũ chích chòe chẻo bẻo suốt ngày chí chóe giành nhau lãnh địa trông thật vui tai chứ không khiến tôi bực mình như mọi ngày.

Tôi nhớ lắm những ngày nắng cậu chở tôi đi học, mồ hôi ròng rã túa tận xuống tấm lưng gầy gò, ướt đẫm cả vạt áo, ấy vậy mà cậu vẫn luôn miệng cười, ríu rít kể những mảnh chuyện vui mà không than nặng lấy một lời, xe chuyển bánh dọc theo đám ngô xanh mướt trãi dài từng bãi, gió lả lướt len lỏi từng khẽ lá khiến chúng lao xao, đám phấn hoa rung mình nhảy nhót theo làn gió vương vấn mùi hương thơm nồng hệt như mùi cốm, nụ cười hai đứa giòn giã vang vọng tận phía bên kia vườn.

Những ngày mưa rả rích rơi, mây xám xịt giăng kín che phủ cả vòm trời cao nguyên lạnh giá, chúng tôi đèo nhau "đánh chén" chuối chiên, một tay cậu che ô, tay kia cầm lái, đôi chân chậm chạp cố giữ bánh xe quay đều ngược đường đi của gió khiến cậu phải chau mày, ấy vậy mà cứ nghĩ đến lớp bột trắng phủ quanh miếng chuối vàng ruộm đang sôi sùng sục trên vạc dầu, tưởng tượng chiếc bánh giòn tan thơm nức nở yên vị trong "dạ dày", chúng tôi lại hì hục cố "chạy" đến quán quen thân thuộc thật nhanh. Hạnh phúc với tôi lúc ấy đơn giản chỉ có thế.

Rồi chúng tôi rời xa thôn quê yên bình, tìm đến Sài Sòn phố thị người đông, khát khao được ngồi vào bàn đại học, đêm hôm đó, cậu lặng lẽ theo tôi tận nửa đường, hai hàng muồng vi vu mang cái lạnh tê tái thấm từng thớ thịt. Lúc chia xa, hai đứa đều ngậm ngùi khó tả, nhìn bóng cậu khuất dần, nước mắt tôi bỗng chực trào, đó là lần đầu tiên tôi khóc vì một người không cùng máu mủ ruột rà, cũng là lần đầu trái tim tôi loạn nhịp.

Lên đại học, tình cờ chúng tôi sống cùng nhau một con phố, ngày ngày, cậu vẫn chở tôi đi học đều đặn, cùng nhau tâm sự buồn vui, san sẻ những đêm nhớ nhà khó ngủ. Tưởng chừng như chúng tôi đang được quay về với tháng ngày êm đềm như thủa học sinh, hồn nhiên cười đùa, mơ mộng về khát khao tuổi trẻ, tưởng chừng như tôi sẽ mãi được sống trong sự bao bọc, che chở của cậu nơi đất khách xa quê.

Nhưng, thời gian ngày một già nua, ai rồi cũng sẽ trưởng thành, ai rồi cũng sẽ lớn, ai rồi cũng sẽ khác, trong đó không ngoại trừ cậu và tôi.

Cuộc sống Sài Thành cuốn cậu theo guồng quay bận rộn, cậu đi làm thêm ngay còn năm nhất, gặp gỡ với nhiều mảnh đời, có nhiều mối quan hệ rộng rãi tận địa đầu tổ quốc, suy nghĩ cũng từ đấy mà chín chắn hơn. Xã hội, công việc, môi trường sống đã "cướp" đi một cậu con trai "ngơ ngác" thủa nào trở thành người đứng đắn, chững chạc.

Với tôi, những con số chát chúa đeo bám tôi suốt ngày, tôi lao vào gặm nhấm đến mòn sách vở tận đêm khuya, cùng bạn bè mới quen rong ruổi tận ngóc ngách Sài Gòn vào những ngày rãnh rỗi. Cuộc sống đô thị phồn hoa thật mới lạ, thật đẹp mắt, cũng chẳng biết tự bao giờ tôi đã quên đi cái "vỏ bọc" xuất hiện mỗi lúc tôi cần, cứ vậy hình ảnh cậu trong tôi nhạt dần, phai dần.

Và chúng tôi chia tay nhau.

Hè năm ấy, tôi tạm xa Sài Gòn hai tháng, cùng mẹ và đứa em trai duy nhất về thăm quê, thăm ông bà. Thế là chúng tôi xa nhau, xa luôn hình bóng về nhau. Dẫu lời chia tay không thốt ra, nhưng trong thâm tâm mỗi người đều hiểu, duyên hai đứa đến đây là chấm hết, kết thúc kì nghỉ hè này, tôi sẽ chỉ còn đóng vai là một người bạn như bao người bạn bình thường khác của cậu.

Đứng trước bãi cát vàng mềm mại đang ôm ấp đôi chân tôi, chẳng hiểu sao lòng tôi không thấy buồn bã như bao người vẫn đồn thổi rằng: "chia tay khiến con người ta đau đớn lắm, khổ sở lắm". Tôi thì thầm, gửi gắm ước nguyện cuối cùng đến cậu với biển khơi xa xăm mênh mông nước, cầu cho cậu sẽ mãi hạnh phúc với nửa còn lại còn mình. Mong rằng những mảnh ghép cuối cùng còn lại giữa chúng ta sẽ luôn là kí ức đẹp đẽ, thơ dại nhất.

"Mối tình đầu" ấy, tôi sẽ ghém gọn cho riêng mình một góc nhỏ trái tim tôi.